The Pursuit of Happyness
Bộ phim review đầu tiền

Trong lần review này, mình sẽ viết về một bộ phim cũng khá là nổi tiếng, chắc phần lớn là vì cái tên nghe rất kêu của nó. Mới đầu xem qua trailer và nghe kể thì nó khá là thú vị, sau khi xem xong thì thật sự là chỉ có nội dung ý nghĩa chứ tình tiết phim thì mình thấy nó cứ đều đều, chán chán thế nào ấy. Chính vì lý do đó mà mình quyết định viết post này bằng tiếng việt cho lành, để chém gió cho dễ chứ về cơ bản là không có gì để nói về The pursuit of Happyness.

Phim có nhân vật chính là Chris Gardner do Will Smith thủ vai, bộ phim dựa trên câu chuyện có thật về stockbroker Chris. Chris có vợ và một đứa con trai, công việc chính của ông hằng ngày là đi giao bán máy chụp y học (tầm khoảng 250$ / 1 máy). Công việc của ông dĩ nhiên là diễn ra không được suôn sẻ (bởi vì nếu suôn sẻ thì có cái gì để làm thành phim đâu :v), đại khái là máy vừa đắt, vừa xấu, vừa to, mà bệnh viện thì cũng thấy nó không cần thiết. Do làm ăn thất bát, không kiếm được tiền nên thuế, nợ chống chất, thường xuyên bị vợ cằn nhằn, thi thoảng lại cãi nhau. Mấy cái máy thì liên tục bị cướp (1 lần là 1 cô gái hát rong, 1 lần là một ông hoang tưởng), nhưng rồi vẫn lấy lại được (kiểu gì cũng gặp nhau trên phố, phim này chạy nhiều vãi :v). Chris tự thấy mình khá là giỏi với các con số nên quyết định apply intership vào công ty mua giới chứng khoán. Nhờ vào khả năng xoay rubik thần thánh của mình, cuối cùng Chris đã được nhận vào vòng interview của công ty Dean Witter.

Gần 1 tiếng đầu của bộ phim trôi qua, vẫn không có gì nổi bật lắm. Do không chịu được chồng mình, vợ của Chris quyết định đến Newyork làm việc cho nhà hàng của bạn trai chị mình, để lại con trai cho Chris. Quay lại với cuộc phỏng vấn, lúc đầu thì khá là nhọ khi trước interview một 1 ngày, ông phải sơn nhà trả nợ, sau đó bị ở tù 1 ngày vì bị parking fine, với tốc độ chạy thần thánh như mọi khi, ông đã đến kịp thời gian. Xuất hiện với bộ dạng áo ba lỗ ở trong áo khoác, quần áo dính đầy sơn, no suit đã trở thành điểm trừ trước mặt các nhà tuyển dụng, tuy nhiên do khá linh hoạt nên ông đã kịp xoay xở cũng như gây ấn tượng với câu trả lời của mình:

Được nhận vào thực tập trong 6 tháng không lương, cảm thấy tuyệt vọng cực độ nhưng vì không còn gì để mất, ông quyết định nhận việc. Chris bắt tay vào công việc rất smooth và dần chiếm được thiện cảm của mọi người, đối tác cũng như lãnh đạo trong Dean Witter. Tuy nhiên, tai họa lại ập đến khi ngân hàng buộc phải rút tiền trong tài khoản của Chris để thu thế, ông chỉ còn lại 21 dollars 33 cents, đó là toàn bộ tài sản của ông. Ông và con trai hằng ngày phải xếp hàng để đặt phòng ở Glide Memorial (một chỗ cho người vô gia cư ở), đã từng có lúc 2 người phải ngủ trong nhà vệ sinh công cộng ở ga tàu điện ngầm. Trải qua 6 tháng thực tập, cuối cùng thì Chirs Gardner đã được nhận vào làm chính thức, phim kết thúc, happy ending !

Nhìn chung thì phim có ý nghĩa nhân văn, dạy con người ta biết theo đuổi ước mơ, sống vì ước mơ, và hi sinh vì những người thân yêu của mình; tình tiết phim thì cũng có những yếu tố gọi là bước ngoặc, tuy rằng không đến mức mâu thuẫn cực độ nên đoạn kết chưa được bùng nổ hay vỡ òa trong hạnh phúc lắm. Cũng vì lý do đấy mà bài review của mình cũng khá là mang tính chất lảm nhảm :v.

Kết thúc review đương nhiên là câu quote mà mình ấn tượng rồi:

See ya in the next posts!

*****
Written by Trung Nghia Nguyen on 06 December 2015